Liên Khúc Gõ Cửa Trái Tim | Kiều Trâm, Ngô Quốc Linh

  • 6 năm trước
Nhìn lá me bay nhớ kỷ niệm hai chúng mình, Ngày đó quen nhau vương chút tình trên tóc mây, Đôi mắt thơ ngây, Hoa nắng ươm đầy, Đẹp tựa như lá me rơi, Nên tình anh trót vay. Ngày đó yêu nhau chúng ta thường qua lối này, Từng lá me rơi vương gót hài hoa bướm say, Đôi mắt thơ ngây, Tơ nắng đơm đầy, Đẹp tựa như lá me rơi khung trời xanh ước mơ. Ta xa nhau, Lúc hè về rơi xác phượng buồn, Nẻo thành đô khói ngập trời, Vùng luyến thương ơi. Mùa thu dâng cao, Biết là người yêu đang mong, Xin hiểu giùm, Lửa còn đốt cháy quê hương. Giờ đã xa nhau những kỷ niệm xin vẫy chào, Từng lá me bay năm tháng dài thương nhớ ai, Em cố quên đi, thương nhớ làm gì, Tình mình như lá me rơi xuôi dòng ra biển khơi. Đêm ấy mưa rơi nhiều, Giọt mưa tan tác mưa mùa ngâu, Tiễn chân người đi, Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly. Nghe tim mình giá buốt, Hồi còi xé nát không gian, Xót thương vô vàn, Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn đêm. Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi, Mà người còn vắng bóng mãi, Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay đã phai tàn, Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên, Đời việc gì đến sẽ đến, Những ai bạc bẽo mình vẫn không ... đành lòng quên ... Xin trả lại nhưng kỷ niệm buồn vui, Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi, Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ, Chợt lên nét suy tư. Bao năm thầm kín trót thương tà áo tím, Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rót vào tim, Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai, Tình khôn lớn nuôi chờ mong ôi quá dài, Lòng vẫn ưu hoài nhớ chuyện tình đổi thay, Đời ai biết được ai, Chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế, Nếu mai sau gặp xin cúi mặt làm ngơ. Cuộc đời là vách chắn là rào thưa, Thương em tiếng hát sang mùa, Một mai mưa ướt áo em áo mỏng đường mền, Dáng nhỏ thân quen. Chuyện tình năm xưa, Anh với em yêu nhau êm đềm như ánh trăng vàng, Những chiều trốn nhà, Hẹn hò nơi công viên thề yêu nhau đến trọn đời. Rồi cùng nhau mơ ước một mái nhà đơn sơ. Cùng nhau chung sống trong tháng ngày nên thơ. Có em trong đời, Anh làm lo tương lai, Em dậy con nên người. Ôi ! cửa tim em bằng vàng, Nên tiếng yêu nghe bè bàng, Để anh gõ cửa miên man, Mà em không chút hỏi han, Anh buồn lang thang. Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng, Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng, Đàn lở phím sai cung, Tình này cũng mông lung, Tim em ai khóa để anh lạnh lùng ... Tình này cũng mông lung, Tim em ai khóa để anh lạnh lùng ...

https://www.dailymotion.com/longnc
https://www.dailymotion.com/uploadnph
https://www.dailymotion.com/hangnp
https://www.dailymotion.com/mknupload

Được khuyến cáo